Bí ẩn chờ giải mã


Với sự bí ẩn cùng với những câu chuyện mang đậm chất liêu trai đã giữ được vẻ tự nhiên, nguyên sơ "độc nhất vô nhị" của suối cá thần Cẩm Thủy





Nằm khép mình bên chân núi Trường Sinh hùng vĩ, thuộc bản Ngọc, xã Cẩm Lương, huyện Cẩm Thủy, Thanh Hoá; "suối cá thần" từ lâu luôn ẩn chứa những câu chuyện huyền bí xung quanh nguồn gốc của suối cá…Sự bí ẩn cùng với những câu chuyện mang đậm chất liêu trai đã giữ được vẻ tự nhiên, nguyên sơ "độc nhất vô nhị" của suối cá.


Bí ẩn chờ giải mã
 
Tạo hóa bí ẩn
Từ thế hệ này sang thế hệ khác, người dân ở đây vẫn truyền miệng về nguồn gốc của loài cá bắt đầu từ một truyền tích về thần rắn: Xưa có vợ chồng tuổi đã cao vẫn chưa có con. Một hôm người vợ đi xúc cá vô tình xúc được một quả trứng lạ. Bà mang về, vợ chồng bàn nhau đem cho gà ấp thử. Một hôm thấy gà cục tác, bà ra xem thì thấy trứng nở được một con rắn. Hoảng quá hai vợ chồng mang rắn ra suối Ngọc để thả, kì lạ thay cứ thả thì tối lại thấy rắn về nhà. Như một cơ duyên, hai vợ chồng quyết định nuôi rắn. Từ khi có rắn trong nhà, ruộng đồng có đủ nước cấy cày, cảnh hạn hán kéo dài trong vùng không còn. Chàng Rắn sống với gia đình và bản làng người Mường trong cảnh thanh bình, no ấm... Bỗng một đêm trời mưa to, sấm chớp ầm ầm, sáng ra dân làng thấy xác chàng Rắn nằm chết dạt vào chân núi Trường Sinh. Thương tiếc chàng Rắn, dân làng chôn chàng ngay dưới chân núi và lập đền thờ ngay trên mộ chàng. Sau đó dân làng được thần linh báo mộng cho biết, chàng Rắn đã đánh nhau với thủy quái về phá hoại bản làng và được Thượng đế phong thần hiệu "Tứ phủ Long Vương"... Cũng từ đó, suối Ngọc trước cửa đền thờ có đàn cá cả ngàn con ngày đêm về chầu và người dân trong vùng không bao giờ ăn cá suối Ngọc.
 
Bí ẩn chờ giải mã
Cửa hang cá ra vào.

Có rất nhiều câu chuyện lý giải về nguồn gốc của suối cá, các bậc cao niên trong làng lại giải thích rằng vào thế kỷ 19 có một trận lụt lịch sử đã đưa loài cá Dốc từ Sông Mã về sống tại suối Ngọc (con suối này nằm cách sông Mã chưa đầy 2km), gặp nguồn nước ấm chúng đã không quay trở về sông Mã nữa...?

Đến "Suối cá thần" chúng ta sẽ không khỏi ngỡ ngàng bởi sự xuất hiện của hàng nghìn con cá. Hình thù của những con cá ở đây trông cũng rất khác lạ: mình giống mình cá trắm, bụng căng tròn, vẩy giống vẩy cá chép, môi màu phớt hồng, vây và đuôi màu đỏ rất bóng, có những con vây và môi đều phớt hồng trông rất đẹp.

Cá ở đây có nhiều kích cỡ, có những con chỉ bằng chuôi dao, nhưng cũng có những con khối lượng lên tới 7- 8kg. Người dân nơi đây cho biết, cá Chúa còn có khối lượng lên tới 30kg. Cứ mỗi buổi sáng, đàn cá lại từ trong hang chui ra như đã có hẹn từ trước. Đây là thời gian lý tưởng để khách thăm quan có thể chiêm ngưỡng hết vẻ đẹp của dòng suối bên chân núi Ngọc. Chiều tối, đàn cá lại rủ nhau về hang trú ẩn. "Suối cá thần" được bắt nguồn từ chân của dãy núi đá. Các loài cá ở đây thân thiện, gần gũi với con người và rất phàm ăn. Cá sống và sinh sản chủ yếu bằng thức ăn rong, rêu và các loại lá cây hai bên bờ suối rụng xuống như: lá dâu da xoan, lá cây long lạnh, lá bưởi, lá lim... (một loại lá rất độc).

Theo lời kể của người dân thì vào năm 1958 đã từng có người trong làng chui vào trong hang thám hiểm và cho biết trong lòng núi Trường Sinh có rất nhiều suối ngầm nông, sâu khác nhau, nước trong suốt. Trong suối ngầm lại chia thành hai dòng nước nóng- lạnh. Đàn cá bám theo dòng nước ấm và nơi lý tưởng nhất mà chúng tìm được là quanh khu vực có nguồn nước tinh khiết chảy ra từ dòng suối. Điều kỳ lạ dù là nơi thường xuyên bị lũ lụt nhưng cá trong suối không bao giờ trôi đi, khi nước lớn tràn vào suối, những con cá lớn chui vào hang, hốc để trốn, những con nhỏ nếu bị nước cuốn đi cũng có thể tự biết đường bơi trở lại.
Từ khi phát hiện ra "Suối cá thần" người dân trong bản đã lập ban thờ bên cạnh khu vực hang động nằm cách suối cá 10m để thờ Thần Cá.

Chuyện về cá mẹ :
Xung quanh suối cá kỳ lạ này có rất nhiều câu chuyện huyền bí được người dân kể lại: Có một đôi vợ chồng làng khác vì đói quá nên đã đến suối bắt "cá thần" về nấu ăn. Nhưng khi nấu lên không thấy cá đâu mà chỉ thấy một nồi nước trong veo, vợ chồng họ hoảng sợ quá nên mang lễ vật đến đền Ngọc thờ "Tứ phủ Long Vương" để xin thần cá cùng trời đất ân xá (?!).

Lại có câu chuyện đồn rằng có một đôi thanh niên từ thành phố Thanh Hóa lên xem "cá thần". Sau đó vì tò mò họ đã dùng đá đập chết một con cá, trên đường quay trở về, hai thanh niên đã gặp tai nạn và tử vong. Những người dân trong bản đều tin rằng nếu ai trêu đùa, làm hại cá thần hay làm bẩn nước, nhẹ sẽ bị ốm, còn nặng sẽ bị "mất mạng"? 
 
Những câu chuyện kiểu như thế xung quanh suối cá thần chưa được kiểm chứng nhưng chuyện người dân trong bản luôn xem loài cá này là cá thần và không dám ăn cá là có thật. Ông Nguyễn Văn Mạnh, người dân địa phương cho biết: Trên đầu nguồn suối Ngọc có một con cá mẹ nặng hàng trăm kg, là thủy tổ của cá suối Ngọc. Trước kia cá Mẹ thường hay xuống dạo chơi cùng các con nhưng bây giờ già yếu rồi nên không xuống nữa. Có người kể lại rằng cá Mẹ chỉ nằm một chỗ, ít khi di chuyển ra ngoài thung, khoảng 5 năm mới ra ngoài một lần và năm nào cá Mẹ xuất hiện thì dân quanh vùng đều được mùa, làm ăn phát đạt. Người dân địa phương cho rằng: Không phải cá ở đây không chết mà chúng có thể chết ở một hang hốc nào đó, hy hữu lắm mới thấy một vài con chết bên bờ suối.

Bà Nguyễn Thị Minh, 76 tuổi- người hay chôn cất cá cho biết: "Khi cá chết chúng tôi phải tế lễ để xin phép thần Rắn rồi mới được phép đem chôn, mộ của cá cũng phải được đánh dấu đàng hoàng". Trước đây, khi suối cá chưa trở thành khu du lịch người dân vẫn đến suối lấy nước dùng cho sinh hoạt gia đình bởi nước suối không hề có mùi tanh và luôn trong vắt, có thể nhìn thấy đá ở đáy suối.

Tiềm năng  du lịch cần đánh thức
Để vào được suối cá người ta phải đi qua một chiếc cầu treo bắc qua sông Mã. "Suối cá thần" đã làm cho phong cảnh bản Ngọc trở nên "sơn thủy hữu tình".
Bí ẩn chờ giải mã
Người dân đang xem và cho cá ăn.

Cá ở đây rất hiền, bơi một cách chậm chạp dưới dòng suối tĩnh lặng và trong vắt. Du khách sẽ luôn cảm thấy thoải mái trước nhịp sống rất chậm ở nơi đây, họ có thể cho cá ăn bỏng ngô, bim bim, các loại rau...Một số người hiếu kỳ còn lội xuống dòng suối vuốt ve sống lưng "cá thần". Thỉnh thoảng người ta còn đựợc chiêm ngưỡng hình ảnh những con cá to lớn nhảy lên khỏi mặt nước trông rất thích mắt. Đến bản Ngọc du khách không chỉ được tham quan "suối cá thần", mà còn có cơ hội thưởng thức các món ăn đặc sản miền sơn cước như cơm lam, ngô nướng.

Tuy " Suối cá thần" được đánh giá là có tiềm năng du lịch nhưng trên thực tế vẫn chưa được đầu tư đúng mức và đồng bộ như những điểm du lịch khác trong tỉnh. Cơ sở hạ tầng còn đơn giản, đội ngũ hướng dẫn viên, nhiếp ảnh chưa được đào tạo bài bản, các nhà nghỉ, nhà trọ rất ít, chất lượng còn rất thấp.

Ngoài " Suối cá thần" (Mó Ngọc)  Cẩm Lương, trên địa bàn huyện Cẩm Thủy còn có " suối cá thần" (Mó Đóng) thuộc bản Rùng, xã Cẩm Liên cách thị trấn Cẩm Thủy 15km về phía Tây. Hai suối cá này ở hai bờ khác nhau của sông Mã. Gần đây nhất người dân đã phát hiện thêm một "suối cá thần" ở bản Chiềng Ban, xã Văn Nho, huyện Bá Thước - đây là "suối cá thần" thứ 3 được phát hiện ở Thanh Hóa.

Eureka Linh Trường Resort là điểm hẹn của những buổi giải trí cuối tuần

Với Eureka Linh Trường đc ít người biết đến vì trong chúng ta ai cũng biết về Sầm Sơn – 1 bãi biển được khai thác ngay từ đầu thế kỷ 20, nhưng mấy ai biết rằng Thanh Hóa vẫn còn một bãi biển, nơi mà không gian hoang sơ của trời đất, hòa quyện với không gian văn hóa làng chài của bà con ngư dân đã tạo ra một địa điểm du lịch mới vô cùng hấp dẫn, thú vị, đó là biển Hải Tiến & Eureka Linh Trường Resort



Biển Eureka – Linh Trường cách Hà Nội 160km về phía Nam và cách trung tâm thành phố Thanh Hóa 20km về phía Bắc, Khu du lịch nghỉ dưỡng biển Eureka – Linh Trường trải dài trên gần 2km bờ biển Hải Tiến hoang sơ chưa từng được khai thác là một khám phá đầy thú vị cho du khách muốn tìm kiếm những trải nghiệm mới. Nơi đây còn tự hào sở hữu môi trường sinh thái tự nhiên lý tưởng với rừng phi lao nhiệt đới và bãi cát trải dài mênh mông, nguyên sơ chưa từng được khai thác. Đây được xem là bãi biển tự nhiên dài đẹp nhất miền Bắc và còn được ví như Trà cổ thứ hai của Việt Nam.

Điều để lại ấn tượng sâu đậm nhất cho du khách khi đến với Eureka - Linh Trường Resort là một hệ thống các biệt thự, các khách sạn hiện đại, cùng hệ thống các dịch vụ nghỉ dưỡng liên hoàn đa dạng, đã và đang được đưa vào sử dụng. Bắt đầu đi vào hoạt động từ tháng 6 năm 2011, Khu du lịch nghỉ dưỡng biển Eureka - Linh Trường đang dần khẳng định mình và vươn tới khát vọng trở thành điểm đến lý tưởng cho du khách bốn phương.



Được xây dựng trên diện tích hơn 6ha trong tổng khu du lịch hơn 40ha, bao gồm 72 biệt thự song lập sang trọng, và hơn 90 căn hộ hiện đại với đầy đủ tiện nghi. Tất cả công trình kiến trúc ở đây đều hướng ra biển. Với phong cách sống thời thượng, mỗi biệt thự tại Eureka Linh Trường resort đều được tối đa hóa giá trị sử dụng bởi cách xử lý khéo léo phần không gian, ánh sáng, cảnh quan và sự đồng bộ của nội thất. Những căn biệt thự nằm san sát nhau hướng ra biển được thiết kế theo không gian mở với những ô cửa kính lớn chạy dài và ban công rộng rãi nhằm kết nối con người với biển, trời, cây, cỏ. Cảm giác như chỉ cần mở cánh cửa kia ra thôi, bạn đã có thể chân trần bước trên mặt cát mịn dài.


Eureka – Linh Trường không chỉ là khu nghỉ dưỡng mà còn là ngôi nhà hạnh phúc thứ hai, là nơi các gia đình sum họp, quây quần, là địa chỉ của những đôi uyên ương muốn tìm đến sự lãng mạn và là nơi tụ họp, chia sẽ niềm vui cùng những người thân và bạn bè thân thiết.

Đến với Eureka – Linh Trường Resort, du khách không chỉ được ngắm bình minh rạng rỡ của biển ngay trong biệt thự hoặc căn hộ của mình, mà còn được tận hưởng các dịch vụ hoàn hảo với tiêu chuẩn 3 sao trong khu du lịch như: Bể bơi nước biển nóng, bể bơi đại dương cách bờ 1km, khu chăm sóc sức khỏe, dưỡng bệnh bằng đông y, khu Spa, luyện tập thể thao, khu nhà hàng ẩm thực, khu tiệc BBQ bãi biển, khu café, quầy VIP bar, khu vui chơi cho trẻ em trong nhà và ngoài trời, phòng hát karaoke, khu hội nghị, hội thảo và các khu giải trí hấp dẫn khác.


Với khách du lịch yêu thích sự vận động, Eureka – Linh Trường cũng sẽ không làm bạn thất vọng.Du khách có thể tham gia vào các trò chơi trên bãi biển, thi đấu bóng bàn, bia-a, ngồi bè dạo biển hay đạp xe băng qua những cánh đồng muối, chòi nuôi ngao, khám phá đời sống của ngư dân làng chài và tìm hiểu nghề dệt chiếu thủ công nổi tiếng tại Nga Sơn... Ngoài ra, trong mùa đông, du khách vẫn có thể tận hưởng hương vị của biển cả trong bể bơi nước mặn bán mái che ấm nóng tại khuôn viên khu nghỉ dưỡng ngay giữa tiết trời giá lạnh.

Với vị trí nằm sát chân núi Linh Trường, có đảo hòn Nẹ gần các danh lam thắng cảnh và nhiều di tích lịch sử nổi tiếng của xứ Thanh như đền thờ Long Vương, đền thờ Trạng Quỳnh, chùa Thiên Nhiên, chùa Vĩnh Gia, cảng cá Lạch Trường, chùa Hồi Long, di sản Unesco Việt Nam đền thờ Tướng Công Đại Vương Lê Trung Giang, đây là khu du lịch nghỉ dưỡng biển tiêu chuẩn cao cấp với qui mô lớn nhất miền Bắc và gần Hà Nội nhất.

Những chuyện ly kỳ quanh ngôi đền giải oan cho thiếu nữ

Từ bao đời nay truyền lại, người dân xã Xuân Lam, Thọ Xuân, Thanh Hóa vẫn truyền tai nhau về những sự tích kỳ bí mang sắc màu huyền thoại xung quanh ngôi đền Ngọc Lan.
  
Đền giải oan cho thiếu nữ?
Đền Ngọc Lan thuộc quần thể khu di tích lịch sử Lam Kinh (căn cứ địa của cuộc khởi nghĩa Lam Sơn) cách thành phố Thanh Hóa 51km về phía Tây Bắc. Khu di tích được xếp hạng là Di tích lịch sử cấp quốc gia vào năm 1962.

Những chuyện ly kỳ quanh ngôi đền giải oan cho thiếu nữ

Theo những ghi chép về đền Ngọc Lan, thì ngôi đền nằm ở một vị trí đắc địa, hài hòa âm dương. Phía trước cửa đền là dòng sông Đào có từ thời nhà Hậu Lê hiền hòa uốn lượn chảy qua. Phía sau lưng đền là dãy núi Mục, nơi có những trạm tiền tiêu của cuộc khởi nghĩa Lam Sơn thủa trước, thoạt nhìn như thế rồng uốn lượn.
Sau khi lấy lại sự trong sạch, cô gái (đã được thần linh giải tỏa nỗi oan thất tiết) xin với gia đình cho mình được vào đền quét dọn, chăm sóc để tỏ lòng biết ơn. Cũng từ truyền thuyết này, mà đã có rất nhiều cặp uyên ương trước ngày cưới thường đến đền thắp hương, để Thánh Mẫu chứng giám lòng chung thủy của hai người. Họ mang hy vọng sẽ được Thánh Mẫu phù hộ cho một cuộc sống hạnh phúc lâu bền.
Ngôi đền vốn đã nhỏ, nay lại càng khiêm nhường hơn dưới bóng cây Ngọc Lan uy nghi cổ thụ. Cây cao gần 30m, phủ bóng rợp mát một vùng, tuổi thọ ước tính hàng trăm năm. Rất nhiều vị cao niên trong vùng cũng không biết rõ tuổi thật của cây, chỉ biết khi họ lớn lên, cây đã cao sừng sững và tỏa hương ngào ngạt.
Đền Ngọc Lan được người dân xem như một ngôi đền thờ Thánh mẫu thiêng liêng. Theo phong tục truyền thống, cứ vào những ngày mồng 1 và ngày rằm hàng tháng, người dân đều nô nức kéo đến xem lễ hội đèn lồng. Họ cầu may mắn, an lành và mong muốn có được cuộc sống hạnh phúc. Bởi theo họ, đền thờ Mẫu rất thiêng, có thể thấu hiểu những lời cầu nguyện của con người. Từ xa xưa, xung quanh ngôi đền đã có những câu chuyện huyền bí hư thực được dân gian lưu truyền bao đời nay.
Nhiều giai thoại kể lại rằng, xưa kia có một thiếu nữ nhà nghèo xinh đẹp, nết na đươc nhiều chàng trai trong vùng thầm yêu trộm mến. Thế nhưng vì hoàn cảnh nghèo khó, thiếu nữ đành chấp nhận làm dâu một gia đình phú hộ giàu có.
Ngày “vu quy” đã đến thì bỗng nhiên bên nhà phú hộ rêu rao tin đồn, nàng thiếu nữ không còn trong trắng, đã thất tiết, nên bắt cô gái phải chịu tội “bắt vạ” của tộc làng. Oan ức, gia đình thiếu nữ tìm đến cửa quan khiếu kiện, nhưng quan xét xử đã “đổi trắng thay đen” xử phạt gia đình cô gái phải bồi thường 200 quan tiền. Hoàn cảnh nghèo khó đến một bộ quần áo lành lặn để mặc cũng không có, thì lấy đâu ra số tiền lớn để nộp phạt.
Không thể chịu được nỗi oan ức, thiếu nữ đã gieo mình xuống dòng sông tự vẫn, nhưng may mắn được một sư thầy cứu giúp. Sau đó sư thầy đã lập một đàn tế và mời nhân dân trong vùng đến chứng kiến, thiếu nữ đứng trên đàn tế để chứng tỏ sự trong sạch của mình.
Thế là bầu trời ngày hạ đang trong xanh bỗng nổi cơn giông ban ngày, những tia chớp xanh lóe lên khiến những người chứng kiến phải giật mình kinh sợ. Theo lý giải của vị sư thầy, sự trùng hợp này chứng tỏ thần linh đang nổi giận bởi những người lòng dạ hiểm ác đã kết tội nàng. Và như để chứng minh cô gái vô tội, một quầng sáng nhiều màu sắc bất chợt hiện ra và bao xung quanh thiếu nữ. Người dân chứng kiến cảnh ấy vội quỳ sụp xuống để tạ lỗi với thánh Mẫu.
Tiếp đó dân làng kéo đến nhà tên phú hộ đòi họ phải trả lại sự trong sạch cho cô gái. Trước sức ép, gia đình phú hộ buộc phải thú nhận tội lỗi của mình. Sau khi lấy lại sự trong sạch, cô gái xin với gia đình cho mình được vào đền quét dọn, chăm sóc để tỏ lòng biết ơn.
Cũng từ truyền thuyết này, mà đã có rất nhiều cặp uyên ương trước ngày cưới thường đến đền thắp hương, để Thánh Mẫu chứng giám lòng chung thủy của hai người. Họ mang hy vọng sẽ được Thánh Mẫu phù hộ cho một cuộc sống hạnh phúc lâu bền.
Đền Ngọc Lan vào những dịp rằm hay lễ tết, khách tới thăm đền rất đông, nhưng kỳ lạ là dù hoa Ngọc Lan đẹp, hương hoa say đắm lòng người mà không ai dám tơ tưởng sẽ ngắt một chùm hoa hay hái một chiếc lá Ngọc Lan đem về.
Kể cả trong đêm giao thừa hàng năm, người dân đến lễ đền, đón năm mới đông đúc, nhưng tuyệt nhiên một chiếc lá xanh cũng không bị mất dấu. Ông giáo Cần, ở khu 1 thị trấn Lam Sơn, người trông coi ngôi đền nhiều năm tâm sự: “Đừng tham của trời, kẻo các cụ trách phạt nặng đấy”.
Rồi ông kể cho chúng tôi nghe câu chuyện đáng thương về người phụ nữ đã vô tình “vi phạm” quy tắc của Thần. Số là 20 năm trước, có người phụ nữ vùng khác đi qua khu vực đền thiêng thì bị mùi hoa ngọc lan thơm ngào ngạt làm cho ngây ngất.
Thế là dù đã được nhiều người cảnh báo, nhưng người phụ nữ không cầm lòng được hái trộm một cành hoa lan về nhà. Một tuần sau, sự tình đau lòng xảy ra, người phụ nữ ấy bỗng dưng bị điên. Người cứ bần thẩn, bỏ nhà đi lang thang, nhưng đặc biệt dù ban ngày người phụ nữ này đi khắp nơi, nhưng cứ tối đến là trở về bên đền Ngọc Lan nằm ngủ.
Cũng từ ngày có “người điên” về trú ngụ, mà an ninh ở khu vực đền tốt hơn. Bọn nghiện trước đây thường lui tới chỗ vắng vẻ của ngôi đền để hút chích, nhưng khi có người ở đây “làm phiền”, thì tuyệt nhiên chúng không còn đến nữa.
Rồi còn những câu chuyện huyền bí khác xoay quanh khu đền thiêng, như chuyện về một cậu bé xã bên. Do hiếu kỳ nên trèo lên cây bắt tổ chim, sau khi lấy được tổ chim thì không thể leo xuống được. Và đột nhiên cơn gió mạnh ở đâu thổi đến làm nghiêng ngã cả cây cối. Và do quá sợ hãi cậu bé đã “bay” từ trên ngọn cây xuống đất.
Cậu bé bị gãy tay và xây xước khắp người, nhưng kỳ lạ thay, tổ chim non lại không bị ảnh hưởng, nó mắc lại trên một cành cây to. Còn rất nhiều những câu chuyện xung quanh đền Ngọc Lan linh thiêng. Đối với người dân sống nơi đây, những câu chuyện ấy mang tính linh thiêng huyền bí đặc trưng, nó được người dân lưu giữ và truyền lại cho bao thế hệ con cháu.

Đậm màu sắc huyền thoại

Những chuyện ly kỳ quanh ngôi đền giải oan cho thiếu nữ


Đền Ngọc Lan dù người đời đồn thổi những câu chuyện ly kỳ, rùng rợn khiến nhiều người nghe phải rợn tóc gáy, nhưng người dân địa phương lại coi ngôi đền là nơi thanh tịnh yên bình nhất. Trong những đợt thi cử căng thẳng, có rất nhiều học sinh lên đây tự ôn thi, chuyên tâm học hành mong muốn Thánh Mẫu phù hộ để con cháu được đỗ đặt bằng người.
Theo ông Lương Văn Đậu, người sống gần đền Ngọc Lan kể lại, có rất nhiều truyền thuyết về ngôi đền, nhưng trong dân gian ở đây vẫn thường hay kể cho nhau nghe về 3 nguồn gốc ra đời của đền Ngọc Lan.
Theo tâm linh, đền có tên là đền Trình.Vì ngày xưa, đây là con đường duy nhất để thông thương giữa miền xuôi lên miền ngược của huyện. Tỉnh Thanh Hóa thuở ấy còn nhiều rừng rậm và thú dữ, đường đi cách sông trở núi nên rất gian nan, nguy hiểm.
Đền Ngọc Lan được người dân xem như một ngôi đền thờ Thánh mẫu thiêng liêng. Theo phong tục truyền thống, cứ vào những ngày mồng 1 và ngày rằm hàng tháng, người dân đều nô nức kéo đến xem lễ hội đèn lồng. Họ cầu may mắn, an lành và mong muốn có được cuộc sống hạnh phúc. Bởi theo họ, đền thờ Mẫu rất thiêng, có thể thấu hiểu những lời cầu nguyện của con người. Từ xa xưa, xung quanh ngôi đền đã có những câu chuyện huyền bí hư thực được dân gian lưu truyền bao đời nay.
Đền Ngọc Lan nằm chính giữa ranh giới của mảnh đất nối liền miền xuôi và miền ngược. Để hành trình được an lành, vạn sự thành công, khách bộ hành thường tạt vào đền thắp hương, cầu xin thánh thần bảo hộ cho mình. Đền Trình có nghĩa là trình diện, mong các bậc thánh thần nhận mặt để chở che cho họ tránh gặp thú giữ, và đạo tặc trên đường đi.
Ngược dòng lịch sử, thời Lê Lợi khởi binh thì đây chính là một trạm canh gác đa năng. Trạm canh được chủ tướng Lê Lợi giao cho một thôn nữ tài trí mưu lược, sắc nước hương trời, giả mở quán bán hàng nước dưới gốc cây Ngọc Lan để che mắt quân Minh. Đây đồng thời là trạm đưa tin, dò la các hoạt động của giặc để kịp báo cho nghĩa quân Lam Sơn.
Quán nước cũng là một cơ sở bí mật lựa chọn tuyển mộ binh lính trong vùng cho chủ tướng Lê Lợi. Thanh niên trai tráng muốn đầu quân thì tới đây đăng ký tên tuổi để trình lên các tướng lĩnh, sau đó mới được vào vòng trong huấn luyện để gia nhập nghĩa quân Lam Sơn. Với những công trạng của mình, sơn nữ ấy đã giúp Lê Lợi có những người tôi trung, làm nên chiến thắng giòn giã trong cuộc khởi nghĩa Lam Sơn. Khi qua đời, cô được sắc phong là Công chúa Ngọc Lan, được nhân dân lập đền thờ để tỏ lòng nhớ ơn. Nơi đây vua Lê cũng đặt bàn thờ bảy vị Công thần của nhà Lê: Nguyễn Trãi, Trần Nguyên Hãn, Nguyễn Xí…
Có một truyền thuyết khác kể rằng trong thời Pháp thuộc, bọn thống trị bắt phu phen ở đây đào một con sông dẫn nước từ đập Bái Thượng xuống các xã dưới xuôi để tưới tiêu, nhưng thực chất là để phục vụ mục đích bóc lột nông nghiệp. Khi đào tới gốc cây Ngọc Lan thì không thể nào đào tiếp được nữa, vì cứ sau một đêm những phiến đá to lạ xuất hiện cản lối.
Điều này khiến cho nhiều kỹ sư Pháp đau đầu, nhưng không sao lý giải và tìm ra cách khắc phục được. Một hôm ông kỹ sư người Pháp trở ra Hà Nội xin ý kiến của cấp trên, trong khi ngủ ông mơ thấy giữa dòng sông đang đào, nổi lên một con trâu trắng và một cô gái mặc quần áo trắng cứ dập dềnh trên mặt nước.
Cho là điềm linh thiêng nên ông đã quay trở lại, đi đến xã Thọ Lâm thì ông bị lạc ở rừng Lim. Đang đêm tối om, ông nhìn thấy một vệt ánh sáng le lói phía trước, nhìn kỹ thì hóa ra đó là một cái am nhỏ đang được ánh trăng phản chiếu. Hôm sau ông quay trở lại, thắp hương rồi nhờ thầy địa lý di chuyển am về gốc cây Ngọc Lan. Kể từ đó dòng sông được đào trôi chảy không gặp sự cố gì nữa.
Cây Ngọc Lan cổ thụ đã có từ bao đời nay, nó là một vật chứng lịch sử và cũng là biểu tượng tín ngưỡng dân gian của nhân dân. Xung quanh nó, có biết bao câu chuyện kỳ bí huyền thoại, có thể tin có thể không, nhưng vẫn được các thế hệ lưu truyền, gìn giữ bền bỉ đến ngày nay.

Cẩm Thủy Lung Linh Thơ Mộng

Từ Hà Nội về Cẩm Thủy Thanh Hóa , bạn chỉ mất chưa đầy 3 giờ đi xe khách là có thể đến với huyện Cẩm Thủy - Thanh Hóa. Với địa hình dạng lòng chảo và thấp dần từ phía Tây Nam, Cẩm Thủy như cô gái duyên dáng sánh đôi cùng dòng sông Mã kiêu hùng vĩ.

Cẩm Thủy nằm trên con đường huyết mạch là quốc lộ 217 nối liền vùng Thượng Lào với biển Đông. Quốc lộ 217 lại giao cắt với đường Hồ Chí Minh trên địa bàn huyện nên đã tạo điều kiện rất thuận lợi cho người dân Cẩm Thủy giao thương với bên ngoài.

Vùng đất địa linh nhân kiệt
Từ Thành phố Thanh Hóa, ngược sang phía Tây Bắc chừng 60km để đến với xã Cẩm Vân. Cẩm Vân chào đón du khách bằng một ngọn núi có hình dáng rất lạ mắt. Núi có hình giống như một con cóc khổng lồ đang nhô ra uống nước, hay rình mồi từ dòng sông Mã. Có lẽ, từ vẻ đẹp kỳ thú ấy mà người dân Cẩm Thủy gọi ngọn núi này là Diệu Sơn (ngọn núi diệu kỳ). Diệu Sơn cũng đã đi vào Đại Nam nhất thống chí: “Núi Diệu Sơn cách trung tâm huyện Cẩm Thủy ba dặm, trước núi trông ra sông Mã, trên núi có động, trong động có hai chữ lớn là: “Cẩm Vân”, cửa động có hai chữ lớn: “Diệu Trí” khắc vào đá, nay vẫn còn”.

Ông Lê Quang Cừ (Phó Chủ tịch UBND xã Cẩm Vân), giới thiệu thêm: “Núi non ở đây hùng vĩ lắm. Đến Cẩm Thủy, lên thăm động Cửa Hà trên núi Gấm ở xã Cẩm Phong, cảnh ở đó rất đẹp. Cẩm Phong, Cẩm Thành … cũng là nơi sinh ra những người con ưu tú của quê hương Cẩm Thủy”.

Tạo hóa hữu ý đã vẽ ra cho Cẩm Thủy một khung cảnh hữu tình, núi in sông, sông lồng bóng núi, cây cối tươi xanh, mây trời lồng lộng. Phong cảnh ấy đã làm say lòng cả nhà thơ Tố Hữu để ông viết được những vần thơ da diết thế này: “Nắng vờn núi Gấm chênh chênh/ Sóng rờn sông Mã lượn quanh hàng đồi/ Thuyền chài thôi kiếp dạt trôi/ Thong dong bè nứa, quẫy đuôi cá lồng/ Đôi bờ xanh nõn ngô đông/ Chè nương lạc bãi, lúa đồng xum xuê/ Áo mầu vui mắt chợ quê/ Ai xa Cẩm Thủy, có về lại lên!”.

Cẩm Thủy Lung Linh Thơ Mộng
Thưởng thức món ăn dân dã

Đến Cẩm Thủy, bạn hãy lên bản làng để được mời uống rượu cần bên bếp lửa bập bùng và nghe những điệu Xường ngân nga, mê hoặc. Người Cẩm Thủy còn thết đãi bạn những món ăn rất ngon như: cá trắm sông Mã hấp đu đủ, ếch hấp củ chuối và nhất là món bánh lá.

Cụ Ninh Thị Tam (thôn Vân Trai, xã Cẩm Vân), năm nay đã 82 tuổi, vừa bóc chiếc bánh lá mời tôi, vừa kể: “Bánh lá là đặc sản vùng này, thường được làm để cúng giỗ, lễ Tết hoặc thết đãi khách đường xa. Ngày xưa, dân vùng này còn nghèo, khi vua Lê Lợi đi qua họ chưa biết chọn thứ gì quý giá nhất để tiến Vua. Thế rồi, họ nghĩ ra cách chọn thứ gạo ngon nhất vùng quê này, phải là gạo tẻ, giã nhuyễn rồi gói với mộc nhĩ, nhân thịt và cuộn trong lá dong sau đó đem hấp lên. Không ngờ, thứ bánh này được nhà Vua rất thích”.

Ban đầu, dân ở đây chưa biết gọi tên bánh là gì đành gọi một cách chung chung là … bánh lá. Nó chung chung ở chỗ, ngày xưa, các cụ nhà ta gói bánh có thứ bánh nào mà không dùng lá để bọc ngoài đâu! Thế rồi, mấy ông thợ cày đi làm đồng về, vừa mệt vừa đói, được vợ đưa cho chiếc bánh liền bóc ra ăn ngay. Ăn vào ấm lòng lắm, cơn đói qua nhanh, họ có thời gian để nhìn chiếc bánh. Chiếc bánh vừa dài, vừa mảnh y như răng của chiếc bừa mà mình vừa vác về. Thế là, họ gọi ngay loại bánh này bằng cái tên không có gì quê kiểng hơn: bánh răng bừa.

Nó quê kiểng và giản đơn từ nguyên liệu cho đến cách chế biến. Bánh phải làm từ gạo tẻ có độ dẻo thơm cùng với thịt ba chỉ, mộc nhĩ, hành khô và một ít gia vị. Tất cả các công đoạn làm bánh từ xay bột đến hấp bánh phải được thực hiện thủ công thì mới ngon. Quê kiểng vậy thôi, chứ bánh lá hữu dụng lắm. Người ta có thể dùng bánh lá để ăn chơi như một thứ quà quê, để thết đãi khách và cũng có thể ăn thay cơm vì đã có chất của gạo tẻ quyện với thịt lợn rồi.

Dù có từ chối thế nào gia đình cụ Tam vẫn làm sẵn 100 chiếc bánh lá để gửi tôi mang về làm quà. Cầm túi bánh trên tay mà sao thấy tình người rất nặng. Hương thơm của bánh lá như nói với tôi về vùng quê Cẩm Thủy: nghèo khó vậy đấy, đơn sơ vậy đấy, nhưng hiếu khách lắm thay!

Chia tay Cẩm Thủy trong một buổi chiều đã muộn, lòng tôi đầy lưu luyến. Cô bạn thân tiễn tôi một đoạn rất xa. Chúng tôi đi bên nhau trên con đê dài ven theo dòng sông Mã, mải miết đi sang đến tận huyện Yên Định lúc nào không hay. Ngoái nhìn dòng sông lững lờ trôi xuôi, tôi nhớ đến Quang Dũng và đoàn quân Tây Tiến, lòng chợt thương cho câu “Sông Mã xa rồi…”.