Chiều muộn ngày 11.7, đoàn xe chở thi hài Thượng úy Đỗ Văn Năm về tới đất mẹ xứ Thanh. Hàng trăm người đã không cầm được nước mắt trong buổi lễ đón thi hài Thượng úy Đỗ Văn Năm, ở thôn 8, xã Thăng Bình, huyện Nông Cống.
Xuất thân trong một gia đình nghèo có 3 anh em trai, từ nhỏ đến lớn, Thượng úy Đỗ Văn Năm luôn được biết đến là chàng trai thông minh, ngoan hiền và hay giúp đỡ người gặp khó khăn.
Ông Đỗ Văn Hùng (66 tuổi - bố đẻ Thượng úy Năm) là cựu chiến binh từng tham gia chiến đấu tại chiến trường khu B cho biết: Tốt nghiệp cấp ba, Năm xung phong nhập ngũ. Sau một thời gian được thử thách trong một trường quân đội với kết quả loại giỏi, đầu năm 2012, anh tiếp tục được biên chế vào tiểu đoàn 18 (Quân khu Thủ đô thuộc Bộ tư lệnh đặc công). “Từ nhỏ, Năm đã nuôi ước mơ và ý chí trở thành người lính đặc công chinh phục bầu trời, khám phá đại dương”.
Năm 2009, anh lập gia đình với cô giáo mần non người Yên Bái. Anh hy sinh để lại người vợ là giáo viên mầm non và đứa con thơ 4 tuổi.
Tròn 13 năm cống hiện trong quân ngũ, dù phải thử thách ở bất cứ môi trường nào thì Thượng úy Năm vẫn luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Trong sinh hoạt hằng ngày, người con xứ Thanh này luôn được đồng đội quý mến.
Cô Vũ Thị Vệ, dì của Thượng úy Đỗ Văn Năm cho biết, Năm hay nói chuyện với hai con của cô hiện đang bên nước ngoài qua mạng xã hội. Trước ngày xảy ra tai nạn, Năm còn lên facebook “khoe” với các em rằng ngày mai sẽ bay chuyến cuối cùng trong đợt huấn luyện nhảy dù. Trước đó, Năm hay tâm sự với các em rằng rất yêu thích những chuyến đi huấn luyện nhảy dù, cảm giác được hòa mình vào bầu trời Việt Nam làm anh cảm thấy rất yêu đất nước mình. Anh cũng tâm sự với các em cảm giác hồi hộp trước mỗi chuyến bay những ngày đầu mới tham gia nhảy dù.
Được biết, cách ngày anh hy sinh tròn một tháng, người anh cả của anh cũng mất đột ngột vì bạo bệnh ở tuổi 40. Không ngờ, lần về quê lo ma chay cho anh trai đó, cũng là lần cuối cùng người thân anh được gặp lại anh. Và lần cuối được nghe tiếng anh là đêm trước ngày xảy ra tai nạn, anh có gọi điện về hỏi thăm bệnh viêm khớp của mẹ và thông báo cho gia đình chuyến bay ngày mai để làm nhiệm vụ huấn luyện nhảy dù.
“Đau đớn lắm, thương lắm, không biết nói sao cho hết, nhưng tôi cũng tự an ủi mình và động viên mọi người trong gia đình hãy kìm nén lòng. Sự hy sinh của cháu luôn là niềm tự hào cho gia đình, dòng họ”, ông Hùng bảo.
Ông Hùng cũng bộc bạch rằng cho đến giờ phút này, ông vẫn không ân hận vì đã luôn ủng hộ con trai đi theo sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc.
Trấn Nam